Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

THƠ CỦA BẠN THƠ (ĐỒNG NAI)


Thứ sáu, tháng tư 12

Đào Thanh Chương.

 Chùm thơ LẶNG LẼ

 
lethienminhkhoa: Nhà thơ Đào Thanh Chương trước là hội viên Hội VHNT tỉnh Đòng Nai. Bẵng đi gần 20 năm anh không làm thơ và tôi cũng không gặp anh cùng thời gian đó. Năm rồi hội ngộ,  anh  bảo sẽ viết lại và chỉ gởi riêng cho tạp chí Tiếng Quê Hương. Xin cảm ơn anh và xin giới thiệu với độc giả chùm thơ  LẶNG LẼ của anh.
 
Đào Thanh Chương

LẶNG LẼ


Rồi  lặng câm đã cạn một chân ngày

Cho nỗi nhớ về em như tưởng tiếc

Em bóng mây bay qua trời hư thực

Ngỡ thật gần mà sao lại rất xa!


Lặng lẽ buồn lặng lẽ với phôi pha

Cây cỏ hát khúc ca chiều đơn độc

Ngày em đến ngày em đi chất ngất

Một lỡ làng thầm đốt trái tim đau


Sông bể dò làm sao biết nông sâu

Tình như gió, mong manh như gương vỡ

Không ai nhắc chỉ riêng lòng tôi nhớ

Những vạt chiều đồng loã với đam mê


Giờ cô đơn như giọt nắng đi về

Se mặt lá ngày đau không thành tiếng

Người đến hẹn chẳng tìm đâu bóng dáng

Cho đời này và cả môt đời sau…

 Đ.T.C


Đào Thanh Chương


N
A KHUYA


Nöûa khuya coù ngaøn con chim laï

Chaáp chôùi bay veà trong giaác mô

Tieáng chim thaùnh thoùt rôi nhö ngoïc

Thaû xuoáng hoàn ta nhöõng caùnh thô


Nöûa khuya coù ngaøn boâng hoa laï

Nôû giöõa vöôøn ta nhöõng saéc höông

Ta ñi meâ moûi trong vöôøn moäng

Tìm haùi bao nhieâu ñoùa laï thöôøng


Nûa khuya giaät mình ta tænh giaác

Theo boùng hoàn hoa chim veà trôøi

Ta ngoài boù goái treân giöôøng roäng

Thấy đời mình như giấc mơ thôi.
                                            ĐTC  



NHỚ VÀ QUÊN


 

Những gì quên anh cũng đã quên rồi
Những gì nhớ anh không còn nhớ nữa
Ngày đã qua là một ngày đã cũ
Nhớ và quên chưa từng có bao giờ
Anh bỏ ngoài phía cửa những câu thơ
Thả  theo gió, theo mây mù xa lắc
Tình là mơ nên cũng không là thực
Cây đâu tròn bóng nắng đang trưa.
Thôi anh về xin lại một giấc xưa
Để hết nhớ, hết thương và chờ đợi
Những lá cỏ tương tư, mây và khói
Theo sóng đời con nước sẽ trôi đi
Nhớ và quên rồi cũng chẳng làm gì
Lanh lảnh tiếng chim di chiều khô khốc
Trăng và gió nửa hồn người riêng chiếc
Có một trời dần đã khuất xa xôi
Những gì quên anh cũng đã quên rồi
Những gì nhớ anh không còn nhớ nữa
Một cuộc tình đã tan, một cuộc đời đã cũ
Có nghĩa gì khi anh nhớ và quên…

Đào Thanh Chương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét