Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

  1. Công Tử Rừng Phong

    01:38 12-02-2012
    Cái link này giúp chúng ta hiểu thêm về bài thơ "Tình Già". Mời Thầy và mọi người ghé xem.
    http://thethaovanhoa.vn/133N2008100609486856T0/phan-khoi-va-sinh-nhat-tinh-gia.htm
  2. dizikimi

    dizikimi

    02:00 12-02-2012
    Tình già
    Hai mươi bốn năm xưa, một đêm vừa gió lại vừa mưa.
    Dưới ngọn đèn mờ, trong gian nhà nhỏ, hai cái đầu xanh, kề nhau than thở:

    - “Ôi đôi ta, tình thương nhau thì vẫn nặng, mà lấy nhau hẳn đà không đặng;
    Để đến nỗi tình trước phụ sau, chi cho bằng sớm liệu mà buông nhau!”
    - “Hay! Nói mới bạc làm sao chớ! Buông nhau làm sao cho nỡ?
    Thương được chừng nào hay chừng nấy, chẳng qua ông Trời bắt đôi ta phải vậy!
    Ta là nhân ngãi, đâu có phải vợ chồng mà tính việc thuỷ chung?”

    Hai mươi bốn năm sau, tình cờ đất khách gặp nhau;
    Đôi cái đầu đều bạc. Nếu chẳng quen lung, đố có nhìn ra được!
    Ôn chuyên cũ mà thôi. Liếc đưa nhau đi rồi! con mắt còn có đuôi
    PHAN KHOI 

  3. dizikimi

    dizikimi

    01:10 12-02-2012
  4. Công Tử Rừng Phong

    Công Tử Rừng Phong

    16:06 11-02-2012
       Hình như không thấy tác giả Phan Khôi và bài "Tình Già" phải không Thầy?! Kỷ niệm 80 năm thơ Mới! Tức là lấy năm 1932 làm mốc - đúng vào cái năm mà Phụ Nữ Tân Văn trình làng bài "Tình Già" của Phan Khôi.
      "Tình Già" được xem là "tuyên ngôn" của thể thơ Mới của Việt Nam. Ngày kỷ niệm thơ Mới lại thiếu bóng "Tình Già", thiếu bóng Phan Khôi!?!?!
       Xem ra, đã hơn nửa thế kỷ trôi qua, "oan hồn" Nhân Văn - Giai Phẩm vẫn chưa được đi đầu thai! Buồn nhể! 
      Nhắc đến Phan Khôi, CTRP xin kể lại một giai thoại rất "văn chương" để góp vui với trang nhà Thầy...
     Vào thời kỳ Phan Khôi đang bi Đảng quy vào tội phản động, chẳng còn một thân hữu nào dám lai vãng như xưa - vì sợ vạ lây :-)
      Nhân ngày mừng thọ 70, chẳng ai ghé thăm chúc, cụ Khôi nhà ta buồn tình, phán:
      "Lên bảy mươi rồi mẹ nó ơi!
      Thọ ta, ta chúc nọ phiền ai."
      Câu thơ đến tai đ/c Nguyễn Công Hoan. Đ/c Hoan phang liều cho bỏ ghét:
      "Nhắn bảo Phan Khôi khốn kiếp ơi!
      Thọ mi, mi chúc chớ hòng ai.
      Văn chương! Đù mẹ thằng cha bạc!
      Tiết tháo! Tiên sư cái mẽ ngoài!
      Lo-dích, trước cam làm kiếp chó
      Nhân văn, nay lại hít gì voi
      Sống dai thêm tuổi cho thêm nhục
      Thêm nhục cơm trời, chẳng thấy gai."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét