Thứ Năm, 16 tháng 2, 2012

Ngày 4-2-2012, nhà thơ Xuân Tâm – người cuối cùng còn lại của “Thi nhân Việt Nam” đã giã biệt cõi dương gian, hưởng thọ 97 tuổi.  Lễ viếng nhà thơ Xuân Tâm bắt đầu từ 14g hôm nay 8-2-2012 tại Nhà tang lễ Bệnh viện Thanh Nhàn, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội. Nhà thơ Xuân Tâm sinh năm 1916 tại Quảng Nam, tên thật là Phan Hạp, được giới thiệu trong cuốn “Thi nhân Việt Nam”  khi còn khá trẻ với tập thơ đầu tay “Lời tim non”.. Thời kháng chiến chống Pháp, ông giữ chức GĐ Sở Ngân khố liên khu V. Năm 1954, tập kết ra Bắc, ông công tác tại Ủy ban Kế hoạch Nhà nước. Thay lời tiễn đưa, lethieunhon.com xin giới thiệu ba bài thơ phổ biến nhất của nhà thơ Xuân Tâm!



Nghỉ Hè

Sung sướng qúa, giờ cuối cùng đã hết,
Đoàn trai non hớn hở rủ nhau về.
Chín mươi ngày nhảy nhót ở miền quê
Ôi tất cả mùa Xuân trong muà Hạ.
Một nét mặt, trăm tiếng cười rộn rã,
Lời trên môi chen chúc nối nghìn câu.
Chờ đêm nay; sáng sớm bước lên tàu,
Ăn chẳng được, lòng nôn nao khó ngủ.
Trong khoảnh khắc sách, bài là giấy cũ,
Nhớ làm chi. Thầy mẹ đợi, em trông.
Trên đường làng huyết phượng nở thành bông,
Và vườn rộng nhiều trái cây ngon ngọt.
Kiểm soát kỹ có khi còn thiếu sót;
Rương chật rồi, khó nhốt cả niềm vui.
Tay bắt tay, hồn không chút bùi ngùi,
Các bạn hỡi, trời mai đầy ánh sáng.


Sáng ấy Hội An

Sáng ấy Hội An bừng tỉnh giấc
Thuyền buồm chen chúc rộn bờ sông.
Nguồn đưa thuyền xuống, khoang đầy chât
Đêm mới vừa qua có kẻ mong.
Vòm xanh hừng đỏ vùng Non Nước,
Sao tắt lưng trời, trăng trốn xa.
Bên thềm nhà cỗ bao người đợi,
Bát sứ Giang tây sắp đựng quà.
Cửa Đại êm êm gởi gió về,
Gió thơm mùi biển đến say mê.
Tóc em phơ phất trong làn gió
Mắt sáng tìm ai dọc vĩa hè.
Nhớ những ngày xưa tôi xuống đây,
Cũng thuyền buồm ấy, cũng sông nầy.
Chùa Cầu vẫn gác đôi chàng khỉ,
Mà Hội An rày đã đổi thay.
Nồm sắp lên rồi, mua bán mau,
Thuyền căng buồm chạy ít chờ lâu.
Chuyện còn dang dở chưa trao hết
Xin hẹn ai về nhớ sáng sau.


Từ ngày chị đi xa
                (Gởi chị B. Canada )

Từ ngày chị đi xa,
Mười mấy lần mai nở,
Chiều chiều chị có nhớ
Khói mái bếp quê nhà ?
Quê nhà cách đại dương
Xa nhau ngàn vạn dặm
Không gian nào ngăn cấm
Gió nồm chở nhớ thương.
Từ ngày chị đi xa
Giòng Thu Bồn êm chảy
Gió vờn ngô trên bãi
Hò hái dâu ngân nga.
Xa cội bao người lo
Quê nhà không sung sướng
Thuyền dong buồm chuyển hướng
Sẽ mang về ấm no.
Giận ai đồn ” tắm máu “
Đưa chị đến trời xa
Chiều chiều chị có nhớ
Khói mái bếp quê nhà.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét